Wednesday, April 19, 2017

Bí ẩn về những con số ít được biết về tàu điện ngầm London

Phần lớn hệ thống ở trên mặt đất, nhà ga xây dựng trên ổ dịch hạch là một số sự thật về hệ thống tàu điện ngầm London (London Underground).

Dưới đây là những thông tin thú vị về hệ thống này được trang Telegraph tổng hợp:

Nhà ga đông đúc nhất London là Oxford Circus, ước tính khoảng 98-100 triệu lượt hành khách mỗi năm.

Khoảng cách ngắn nhất giữa hai ga liền kề là 260 mét (Leicester Square và Covent Garden), đi hết 20 giây nhưng tốn tới 4,80 bảng (150.000 đồng) tiền vé. Tuy nhiên đây vẫn là chuyến tàu điện phổ biến nhất với du khách.

Khoảng cách xa nhất giữa hai ga là từ Chesham đến Chalfont & Latimer (Metropolitan Line): 6,2 km.

Ga Aldgate xây dựng trên một hố bệnh dịch hạch khổng lồ với hơn 1.000 người được chôn tại đây.

Hệ thống tàu điện ngầm London nằm trong top 10 hệ thống bận rộn nhất thế giới. Ảnh: Telegraph.

Thang cuốn dài nhất nằm ở ga Angel, dài 60 m với mức tăng theo chiều dọc là 27,5 m.

Ga sâu nhất là Hampstead ở Northern Line: 58,5m dưới mặt đất.

Ga có nhiều thang cuốn nhất là Waterloo: 23 cái.

Đường tàu lâu đời nhất thế giới là Metropolitan, mở cửa vào ngày 10/1/1863.

Chuyến tàu sớm nhất đi từ Osterley tới Heathrow, bắt đầu lúc 4h45 sáng.

Năm 1924, em bé đầu tiên được sinh ra trên tàu điện ngầm tại Elephant & Castle, Bakerloo Line.

55% hệ thống London Underground thực chất là ở trên mặt đất chứ không phải trong lòng đất.

Hệ thống tàu điện ngầm London quản lý khoảng 10% không gian xanh của London.

Tổng chiều dài của hệ thống London Underground là 402 km.

Năm 1926, “hố tự tử” được xây bên dưới các đường ray do sự gia tăng số lượng hành khách tự tử bằng cách quăng mình xuống đoàn tàu.

Khoảng 50 hành khách tự tử trong Underground mỗi năm.

Thời gian thường xuyên xảy ra các vụ tự sát trong ga tàu điện là 11h sáng.

Charles Pearson, luật sư được cho là người vận động thành công cho sự ra đời của hệ thống tàu điện ngầm. Ông qua đời vào năm 1862, ngay trước thời điểm chạy chuyến tàu đầu tiên.

Vụ tai nạn đầu tiên xảy ra vào năm 1938 khi hai tàu va chạm giữa Waterloo và Charing Cross, làm 12 người bị thương.

Đầu năm 1987, hút thuốc trong nhà ga bị cấm thí điểm trong 6 tháng, rồi bị cấm vĩnh viễn sau khi xảy ra hỏa hoạn tại King’s Cross vào tháng 11/1987 khiến 31 người thiệt mạng.

Một cuộc điều tra tiến hành vào ngày 27/9/1940 cho thấy có 177.500 người London ngủ trong các ga tàu điện ngầm. Ảnh: Arup.

Ước tính khoảng nửa triệu con chuột sống trong hệ thống ga ngầm.

Farringdon được cho là nhà ga bị ma ám sau khi nhiều hành khách cho biết họ nghe thấy những tiếng hét đáng sợ lúc chuyến tàu cuối cùng rời bến.

Ga Covent Garden thì bị ám bởi một người đàn ông tên William Terris mặc đồ ngủ thoắt ẩn thoắt hiện. Nhiều người từ chối làm việc tại đây do e ngại tin đồn.

Nhiều nhà ga trong hệ thống tàu điện ngầm được sử dụng làm nơi trú ẩn tránh máy bay đột kích trong Thế chiến II. Central Line thậm chí được chuyển đổi thành nhà máy sản xuất máy bay chiến đấu trải dài trên 3,2 km với hệ thống đường sắt riêng. Sự tồn tại của nó vẫn luôn là bí mật cho đến những năm 1980.

Harry Beck là người thiết kế bản đồ tàu điện ngầm năm 1933, chỉ được trả 5 đồng tiền vàng (khoảng 5,25 bảng) nhưng thiết kế của ông vẫn được sử dụng cho tới ngày nay.

Bí mật đáng sợ bên dưới hệ thống tàu điện ngầm London

Các tuyến đường ray điện ngầm ở London (Anh) được bẻ cong nhằm tránh những “hố dịch hạch” đáng sợ trong lòng đất. Mặc dù vậy, nhiều nhà ga vẫn được xây dựng trên những ổ bệnh này.

Năm 1665, nạn dịch hạch tràn tới London và được ghi nhận là trận dịch bệnh tồi tệ nhất trong lịch sử, lấy đi sinh mạng của 100.000 người, tương đương 1/5 dân số. Thời điểm đó, rất nhiều “hố dịch hạch” trở thành ngôi mộ chung của hàng trăm thi thể chôn vội vã, không khâm liệm cũng chẳng có quan tài.

Gần 200 năm sau, London mở đường tàu điện ngầm đầu tiên trên thế giới vào năm 1863. Nhìn vào tấm bản đồ dưới đây, không khó để nhận ra nhiều tuyến đường đã bị bẻ cong, thay vì đi thẳng, như để tránh một điều gì đó. Dựa trên những tài liệu ghi chép lại, các nhà khảo cổ học đã đưa ra lời giải thích. Khi thiết kế tuyến đường sắt, các kỹ sư đã cố gắng tránh những “hố dịch hạch” vì không muốn làm phiền người quá cố và cũng vì xương người quá dày đặc không thể khoan qua.

Tuyến tàu điện ngầm năm 1938 đã bị bẻ cong nhiều chỗ. Ảnh: Alamy.

Tuy nhiên, bên cạnh đó, các chuyên gia cũng chỉ ra rằng đường cong trong tuyến tàu điện ngầm không chỉ để tránh hố dịch hạch mà còn do chi phí. Thời điểm đó, chỉ cần đào sâu 6 mét dưới lòng đất, các công ty đường sắt phải mua lại toàn bộ bất động sản và tài sản phía trên đường nằm trong diện bị ảnh hưởng. Tính riêng trong năm 1860, công ty đường sắt đô thị Metropolitan Railway đã phá huỷ 1.000 ngôi nhà từ ga King’s Cross tới Farringdon. Trước tình hình đó, các nhà thầu quyết định thiết kế làm sao cho đường ray đi qua ít nhà cửa nhất có thể nhằm tiết kiệm chi phí. Vì thế, không ít nhà ga phải xây dựng trên hố dịch hạch như ga Aldgate với hơn 1.000 người từng được chôn tại đây.

Những hài cốt tìm thấy trong quá trình thi công có DNA trùng với nạn nhân của bệnh dịch hạch năm 1665. Ảnh: Crossrail Ltd.

Ngày nay, theo đà phát triển của đô thị, các dự án tàu điện ngầm và cao tốc cần đi qua hàng trăm nghĩa địa tập thể ở London, nhưng không hoàn toàn là “hố dịch hạch” như nhiều người nghĩ. Nó có thể đến từ những thảm họa khác như dịch tả hay bệnh đậu mùa. Vì thế, trong quá trình thi công, nếu gặp những bộ hài cốt, họ sẽ được chuyển tới nơi an nghỉ mới. Bên cạnh đó, hệ thống tàu điện ngầm London cũng tồn tại nhiều sự thật thú vị và thu hút được sự quan tâm của du khách khi đến với thành phố cổ kính này.

Bí ẩn vùng đất gieo nỗi ám ảnh kinh hoàng tại Mỹ

Người dân Arizona tin rằng những ai đặt chân tới hang Apache Death sẽ bị các linh hồn giận dữ ở đây nguyền rủa cho đến chết.

Dọc theo quốc lộ 66 ở bang Arizona, Mỹ là Two Guns, một vùng đất bỏ hoang với những ngôi nhà đá đổ nát, không bóng người sinh sống. Nơi đây được người bản địa tin rằng, bất kỳ ai sinh sống cũng có kết thúc bi đát: cái chết thảm thương, gặp phải hỏa hoạn hay sạt nghiệp. Họ nói rằng, thị trấn ma này là vùng đất bị nguyền rủa, theo Placesthatwere.

Thị trấn Two Guns bị bỏ hoang. Ảnh: Placesthatwere.

Nằm gần Two Guns là hang Apache Death, nơi được biết đến với một quá khứ tàn bạo, gắn liền với những linh hồn, lời nguyền chết chóc.

Ngược dòng thời gian về những năm 70 của thế kỷ 19, người Apache đã đột kích Navajo dọc sông Little Colorado để cướp bóc lương thực, tài sản, giết người và bắt cóc 3 cô gái.

25 người đàn ông khỏe mạnh của Navajo đã cưỡi ngựa đuổi theo, nhưng không đấu lại được với quân Apache. Khi băng qua sa mạc, quân Navajo phát hiện kẻ thù đang trú ẩn trong một chiếc hang dưới lòng đất. Đây là nơi họ để những thứ đã cướp được.

Những người đàn ông của bộ lạc Navajo đã giết chết hai lính gác của người Apache, sau đó chặn lối ra rồi chất củi đốt. 42 người Apache mắc kẹt trong hang, tìm mọi cách để thoát ra, thậm chí họ đã giết ngựa để lấy máu dập lửa nhưng bất thành. Họ cuối cùng chết thảm dưới tay kẻ thù.

Hang Apache Death, nơi vẫn còn xương cốt của 42 người Apache chết thảm năm xưa. Ảnh: Placesthatwere.

Sáng hôm sau, người Navajo vào trong hang và mang theo toàn bộ tài sản của người Apache ra đi. Họ từ đó cũng tránh quay lại vùng đất này vì tin rằng, nơi đây bị các linh hồn giận dữ của người Apache nguyền rủa.

Các thổ dân bản địa đã nói lại điều này với người da trắng để tránh xa vùng đất bị ma ám. Nhưng họ không tin và những người da trắng đã xây lên thị trấn Two Guns ngay gần đó.

Sau đó, những người dân trong thị trấn bắt đầu phàn nàn về những âm thanh ma quái mà họ nghe thấy. Đó là tiếng vọng của sự rên rỉ, những lời nguyền rủa rầm rì phát ra từ dưới hang động. Họ cũng nghe thấy các bước chân kỳ lạ đi xung quanh nhà. Những ngôi nhà của họ bị cháy một cách bí ẩn. Và dần dần, mọi người đã chuyển đi khỏi Two Guns.

Sau nhiều lần bị mua đi bán lại, vào năm 1960, Two Guns thuộc quyền sở hữu của Ben Dreher. Tại đây, ông xây một nhà trọ mới, một nhà hàng, cửa hàng lưu niệm, quán rượu và trạm dịch vụ. Ông cũng xây lại vườn thú và các di tích trước kia. Nhiều du khách đã mua tour đến nơi này tham quan. Vào năm 1971, một đám cháy không rõ nguyên nhân đã thiêu rụi cả thị trấn này.

21 năm sau, doanh nhân Howard Armstrong mua lại mảnh đất và có ý định khôi phục thành điểm đến hút khách như trước đây. Tuy nhiên, kế hoạch đó không bao giờ thực hiện được do vào năm 1995, Howard đột quỵ.

Jimmy Solinger, người cuối cùng nhận nhiệm vụ trông nom Two Guns cũng tự sát vào năm 2000. Cái chết của Jimmy nối dài thêm các bi kịch ở thị trấn.

Ngày nay, vùng đất từng bị coi là nơi có các linh hồn giận dữ vẫn có nhiều du khách ghé thăm. Tuy nhiên, phần lớn họ là những người thích thú với thế giới tâm linh. Số còn lại đến vì tò mò với các truyền thuyết trong quá khứ và cho rằng, những lời đồn đại về ma quỷ ở nơi đây đều là nhảm nhí.

Bí ẩn vùng biển tam giác rồng - nhiều người đi không về ở Nhật Bản


Tam giác Rồng nằm đối xứng với tam giác quỷ Bermuda trên tọa độ trái đất, là nơi gây ra những vụ mất tích và đắm tàu kinh hoàng nhất Nhật Bản.
Dragon's Triangle (tam giác Rồng) hay The Devil's Sea (Biển quỷ) nằm cách bờ biển phía nam của thủ đô Tokyo, Nhật Bản 100 km. Nơi đây luôn được xếp vào hàng top những khu vực có sóng điện từ mạnh nhất, theo Marineinsight.


Tam giác Rồng (tam giác bên phải) nằm đối diện với tam giác Bermuda (tam giác bên trái). Ảnh: Disclose.

Khu vực này là một tam giác được tạo giữa Nhật Bản, quần đảo Bonin và một phần lớn của biển Philippiness. Nó cũng được nhiều người gọi là Bermuda của Thái Bình Dương.

Cái tên Tam giác Rồng bắt nguồn từ truyền thuyết có từ 1.000 năm trước. Người Trung Quốc tin rằng dưới vùng biển này có một con rồng khổng lồ. Nó đã nuốt mọi tàu bè qua lại mỗi khi lên cơn đói.

Những hiện tượng bí ẩn xảy ra thường xuyên trên vùng tam giác Rồng.

Tại vùng biển này nhiều hiện tượng không thể lý giải đã xảy ra: sự biến mất bí ẩn của tàu thuyền, máy bay. Nhiều người còn nhìn thấy các con tàu ma lang thang trong khu vực này.

Tàu thuyền đi vào đây thường có hiện tượng la bàn bị tê liệt, thông tin liên lạc qua vô tuyến bị sự cố và mất liên lạc. Ngoài ra, họ cũng thường gặp những con sóng lớn, mù biển, lốc xoáy và sương mù dày đặc.

Vào những năm 1200, Kublai Khan (Hốt Tất Liệt) đã nhiều lần cố gắng đi qua biển Quỷ và kết quả là nhiều tàu trong đội quân của ông đã bị mất tích một cách bí ẩn, kéo theo sự "bốc hơi" của hơn 40.000 quân lính. Đầu những năm 1800, nhiều người đi biển cho biết họ nhìn thấy người phụ nữ bí ẩn đi lại trên boong của một con tàu.

Nhiều nhà khoa học còn khẳng định rằng, Tam giác Rồng thậm chí còn nguy hiểm và đáng sợ hơn cả Bermuda. Ảnh: Road.

Năm 1952, chính phủ Nhật Bản cử tàu nghiên cứu Kaio Maru số 5 đi điều tra những bí ẩn của vùng biển này. Tuy nhiên, con tàu và 31 thủy thủ đoàn đã mãi mãi không trở về sau chuyến đi đó. Điều này dẫn đến việc chính phủ Nhật Bản buộc phải tuyên bố Tam giác Rồng không an toàn cho các chuyến đi biển và vận chuyển hàng hóa trong những năm 1950.

Trong cuốn sách phát hành năm 1989 The Dragon's Triangle, tác giả Charles Berlitz chỉ ra rằng từ năm 1952 đến 1954, Nhật Bản đã bị mất 5 tàu chiến và 700 người ở vùng biển này.

Theo thống kê của Phòng An ninh Hàng hải thuộc Ban An ninh biển Nhật Bản, từ năm 1963 đến năm 1972 có 161 chiếc tàu bị mất tích. Biển Quỷ từ lâu đã trở thành nỗi kinh hoàng, ám ảnh của người đi biển ở Nhật Bản và trên thế giới.

Tuy nhiên vào năm 1995, Larry Kussche xuất bản một cuốn sách khác và chỉ ra rằng các tàu mà Berlitz nêu thực ra là tàu cá, và một số mất tích ngoài khu vực Tam giác Rồng. Tàu nghiên cứu mà Nhật Bản cử đi biến mất là do bị đắm do tác động của núi lửa dưới biển.

Larry cũng chỉ ra rằng Tam giác Rồng là nơi có núi lửa hoạt động. Do núi lửa và các biến đổi địa chất mà nhiều đảo trong khu vực này bỗng dưng biến mất, nhiều đảo mới xuất hiện.

Sự bí ẩn của nơi này cũng thu hút nhiều nhà nghiên cứu. Họ chỉ ra rằng sự thay đổi của môi trường tự nhiên cũng là một trong những nguyên nhân gây ra các vụ mất tích bí ẩn. Tam giác Rồng cũng không được vẽ chính thức trên bất kỳ bản đồ toàn cầu nào về kích thước hay có chu vi chính xác. Dù nhiều nhà khoa học đã giải thích về các hiện tượng ở đây, nhiều người vẫn tin rằng Tam giác Rồng tồn tại một thế lực siêu nhiên nào đó, như UFO, USO (Unidentified Submersible Object - những vật thể ngầm không xác định dưới nước )...

Wednesday, April 12, 2017

4 câu chuyện bí ẩn về ma nổi tiếng nhất thế giới

Dù biết ma và những giả thuyết liên quan đều chưa được khoa học xác nhận song có những câu chuyện ma mị vẫn khiến người nghe sởn gáy và nó nhanh chóng lan rộng trong cộng đồng.

Dù biết ma và những giả thuyết liên quan đều chưa được khoa học xác nhận song có những câu chuyện ma mị vẫn khiến người nghe sởn gáy và nó nhanh chóng lan rộng trong cộng đồng.

1. Cái chết của bạn trai

Câu chuyện này thường được biết đến với tên gọi “Cái chết của bạn trai”, có nhiều phiên bản khác nhau, và thường được kể để cảnh báo mọi người không nên đi quá xa khỏi nhà của mình. Câu chuyện đưa chúng ta quay trở lại Paris những năm 1960, ở đó có một cô gái và một chàng trai yêu nhau khi còn là sinh viên đại học. Một hôm, họ quyết định đỗ xe gần khu rừng Rambouillet để có thể âu yếm nhau mà không bị người khác dò xét. Sau đó, chàng trai đi ra khỏi xe để hít thở không khí trong lành và châm một điếu thuốc trong khi cô gái ngồi trong xe đợi chờ.

Lái xe ra bìa rừng để không bị dòm ngó.

5 phút sau, cô gái quyết định đi ra khỏi xe để tìm kiếm người yêu. Bỗng nhiên cô nhìn thấy một người đàn ông từ trong bóng tối. Vì quá sợ hãi, cô đã quay trở lại xe và lái đi ngay lập tức. Vừa sợ hãi, cô vừa nghe thấy tiếng kêu yếu ớt, tiếp sau đó tiếng kêu rít lên.

Tiếng kêu thất thanh sau đó buộc cô phải dừng xe lại. Bước ra khỏi xe, cô thất thanh kêu lên khi thấy người yêu của mình đang treo cổ lủng lẳng trên cây. Lúc đó cô mới ngã ngửa nhận ra rằng, tiếng động trước đó phát ra từ giầy của người yêu mình khi nó đập phải đỉnh xe.

2 Người đàn bà bị rạch miệng

Truyền thuyết bắt đầu từ một người phụ nữ trẻ có tên Kuchisake-Onna, là vợ của một samurai ở Nhật Bản. Cô được cho là rất đẹp, nhưng cũng rất lẳng lơ. Người samurai rất ghen, và thấy xấu hổ do vị cắm sừng. Ông quyết định tấn công vợ mình với việc rạch miệng cô từ tai này đến tai khác, và hét lên “để xem cô có còn đẹp nữa không?”.

Cô gái bị rạch miệng từ mang tai này sang mang tai kia.

Huyền thoại bắt đầu từ đó, có một người phụ nữ thường đi lang thang trên đường vào ban đêm, đặc biệt là vào những buổi tối đầy sương, với gương mặt được che lại bằng một cái khẩu trang y tế. Khi gặp một ai đó, cô gái sẽ đặt câu hỏi “Tôi có xinh không?”. Nếu người đó nói có, cô ấy sẽ bỏ khẩu trang ra và hỏi lại “Giờ thì tôi có đẹp không?” Lúc này, nếu trả lời “Không”, cô ấy sẽ giết họ hoặc rạch miệng họ để giống với cô. Còn nếu trả lời có, hồn ma sẽ theo họ về nhà và giết chết ngay trước cửa nhà.

3. Cây cầu đứa bé khóc

Theo truyền thuyết này, một đôi vợ chồng đang trên đường trở về nhà cùng đứa con của mình sau khi đi nhà thờ về thì gặp trời mưa to. Cơn mưa trút nước như xối xả, nhưng họ vẫn quyết định vượt qua một cây cầu đang bị lụt để về nhà càng sớm càng tốt. Tuy nhiên, khi lên cầu thì mực nước dâng lên cao hơn so với họ tưởng tượng trước đó, buộc họ phải bước ra khỏi xe để kiềm tìm sự giúp đỡ.

Qua cầu sẽ nghe tiếng trẻ con khóc.

Sau đó người vợ nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Cô quay trở lại xe thì thấy con mình đã bị dòng nước cuốn đi mất. Và truyền thuyết cho rằng, khi đặt chân tới cây cầu này, bạn sẽ nghe thấy tiếng trẻ con khóc.

4 Câu chuyện cái chết trắng

Đây là câu chuyện kể về một cô gái chán ghét cuộc sống ở Scotland đến mức cô muốn phá hủy mọi dấu vết liên quan đến mình. Cuối cùng cô quyết định tự tử, và không lâu sau đó, gia đình mới phát hiện ra việc này.

Trong vòng xoáy quái đản, các thành viên trong gia đình cô cũng lần lượt ra đi không lâu sau đó. Câu chuyện nói rằng, khi bạn biết về “cái chết trắng”, hồn ma của cô gái có thể sẽ đến và gõ liên tục vào cửa nhà bạn. Tiếng gõ cửa sẽ to dần cho tới khi bạn ra mở cửa, và hồn ma cô ấy sẽ dọa đến mức bạn chết vì sợ. Mục đích của cô ấy là không muốn nhiều người biết về mình.

NASA sắp họp báo công bố thế giới chứa đại dương trong hệ Mặt trời

Buổi họp báo sắp tới của NASA sẽ chia sẻ nhiều thông tin quan trọng về những thế giới đại dương trong hệ Mặt trời từ phát hiện của tàu vũ trụ Cassini và kính viễn vọng vũ trụ Hubble.
Buổi họp báo của NASA sẽ tập trung vào thế giới đại dương trong hệ Mặt trời. (Ảnh: NASA).

Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA) sẽ tổ chức buổi họp báo vào 2h sáng ngày 14/4 (giờ Việt Nam) nhằm công bố thông tin về những thế giới chứa đại dương trong hệ Mặt trời, theo Independent. Phát hiện sẽ cung cấp thêm dữ liệu cho phép nghiên cứu sâu hơn sự sống ngoài Trái đất, đồng thời ảnh hưởng tới kế hoạch khám phá những thế giới đại dương trong tương lai.

NASA thường tổ chức họp báo khi có công bố đặc biệt cần chia sẻ với công chúng. Hai buổi họp báo gần đây nhất bao gồm phát hiện nước trên sao Hỏa và hệ mặt trời có thể tồn tại sự sống ở gần Trái đất.

Theo NASA, phát hiện mới sẽ tập trung vào hệ Mặt Trời, trong đó có phát hiện từ tàu vũ trụ Cassini quay quanh sao Thổ và kính viễn vọng vũ trụ Hubble.

Sự kiện sẽ được phát trực tiếp với ý kiến từ nhiều chuyên gia hàng đầu thế giới về tìm kiếm sự sống ngoài hành tinh. Buổi họp báo có sự tham dự của các thành viên cao cấp trong sứ mệnh Cassini và các chuyên gia về sinh vật học vũ trụ.

Theo VnExpress

Tuesday, April 11, 2017

Biệt giam trắng: Cách tra tấn hủy diệt con người khủng khiếp nhất

"Biệt giam trắng" khiến tù nhân mất hoàn toàn ý thức, làm phần "con" lấn át phần "người", khi đó, họ chỉ mong được chết để thoát khỏi địa ngục trần gian.


Biệt giam trắng - Biện pháp hủy diệt con người khủng khiếp. Hình minh họa.

Cùng với biệt giam và "giọt nước tử thần", tra tấn trắng được xem là một trong ba biện pháp tra tấn tinh thần mang sức hủy diệt khủng khiếp nhất đối với tù nhân trong lịch sử nhân loại.

Cũng giống như 2 biện pháp tra tấn tinh thần trên, tra tấn trắng không hề gây đau đớn hay tổn thưởng về thể chất nhưng lại có sức hủy diệt kinh khủng về tinh thần, gây nên những ảo giác "chán ghét" và "muốn chết" đến tột cùng.

Không rõ nguồn gốc của biện pháp tra tấn trắng này từ bao giờ và ở đâu, nhưng nó được sử dụng rất rộng rãi tại các nhà tù ở Anh, Mỹ, Iran và Venezuela.

Biệt giam trắng - biện pháp tra tấn tinh thần khủng khiếp nhất trong lịch sử. Hình minh họa.

Tra tấn trắng hủy diệt con người như thế nào?

Không đánh đập, không gây thương tích, thậm chí không một giọt máu phải rớt xuống sàn xà lim, nhưng tại sao tra tấn trắng lại khiến nạn nhân của nó phát điên và ao ước được chết để kết thúc "cơn ác mộng trần gian" này?

Tra tấn trắng (tiếng Anh: White torture) được xem là một trong những hình thức tra tấn tinh thần tồi tệ nhất trong lịch sử. Nó là sự kết hợp giữa biện pháp biệt giam (1) nhưng lại trong một căn phòng toàn màu trắng (2) (nên đôi khi tra tấn trắng được gọi với cái tên biệt giam trắng).

Phòng giam của tù nhân chịu biệt giam trắng sẽ cách âm, không có ánh sáng Mặt trời và tất cả đều trắng. Hình minh họa.

Hãy hình dung, riêng biệt giam (từ 1 đến 4 tuần) thôi cũng khiến nạn nhân của nó đã mất dần đi phần "người", gặp ảo giác, hoang tưởng rồi phát điên và ước nguyện được chết.

Tù nhân sẽ bị biệt giam trong một căn phòng kín mít, cách âm và không đồ đạc. Khắp nơi đều là màu trắng toát đến lạnh sống lưng: Từ nền nhà, tường đến trần nhà đều màu trắng. Thậm chí, đến đồ ăn để duy trì sự sống của họ cùng màu trắng.

Khủng khiếp hơn biệt giam, người ta luôn để đèn ánh sáng trắng 24/24. Cách thức này khiến tù nhân không thể phân biệt được ngày hay đêm.

Ở một mình trong một căn phòng toàn màu trắng, không âm thanh của cuộc sống, không ánh sáng tự nhiên, tù nhân như bị chính ánh sáng trắng thiêu đốt.

Ban đầu, những cảm giác khủng khiếp sẽ chưa đến. Nhưng sau một thời gian, cảm giác thiếu thốn (thiếu những cảm quan hàng ngày về thời gian, nhiệt độ và môi trường) sẽ khiến tù nhân bắt đầu thấy bứt rứt.

Ánh sáng màu trắng từ đèn điện và vật dụng trong phòng sẽ "thiêu đốt" tù nhân khiến họ phát điên. Hình minh họa.

Sau 1 đến 2 tuần biệt giam trong phòng trắng, họ mất hoàn toàn cảm giác và ý thức. Các giác quan bỗng trở nên thừa thãi, ảo tưởng bắt đầu xâm chiếm tâm trí họ. Sự cô lập khiến phần "người" mất dần, thay vào đó phần "con" bắt đầu trỗi dậy mạnh mẽ.

Họ bắt đầu la hét, hoảng loạn và không còn khả năng điều khiển tâm trí hay cảm xúc. Sự túng quẫn, thiếu thốn sẽ khiến họ chỉ muốn chết.

Lúc này, quản tù sẽ thả họ ra, để tù nhân khôi phục lấy lại cảm giác rồi bắt đầu thực hiện các biện pháp tra khảo tù nhân.

Tù nhân "đau đớn" đến phát điên và chỉ khát khao được chết để giải thoát chính mình. Hình minh họa.

Khi nỗi khiếp sợ tràn ngập tâm trí, họ sợ sẽ phải đối mặt với chúng một lần nữa nên nhanh chóng khai báo để không phải chịu cảnh biệt giam trắng nơi "địa ngục trần gian" khủng khiếp đó.

Hiểu được những tác động khủng khiếp của biện pháp tra tấn tinh thần này, nhiều nhà tù ở Anh, Mỹ, Iran và Nam Mỹ đã sử dụng tra tấn trắng để làm suy yếu tù nhân, bẽ gãy những mối quan hệ giữa họ với xã hội, và khiến họ mất hoàn toàn niềm tin cũng như phương hướng.

Với cách này, các nhà tù có thể khiến nạn nhân có thể "làm mọi điều" để không phải chịu đựng sự đày ải "mềm" này.

Khi đã được tự do, những tù nhân phải chịu biện pháp tra tấn tinh thần này vẫn không nguôi ám ảnh. Họ mắc chứng sợ màu trắng và không gian hẹp.

Có thể thấy, nếu những vết thương trên cơ thể có thể thành sẹo sau một thời gian thì những tra tấn tinh thần còn ám ảnh những người từng trải qua mãi không thôi, thậm chí đến hết đời.

Lý giải khoa học về màu trắng tác động lên tâm lý con người

Theo các nhà khoa học, màu trắng thường mang lại cho con người chúng ta cảm giác sạch sẽ, mát mẻ. Thậm chí, màu trắng tinh khôi còn giúp duy trì huyết áp, giúp người nổi nóng nhanh chóng cân bằng cảm xúc.

Trong cuộc, hãy biết kết hợp hài hòa các màu sắc để tạo cho chính mình không gian sống tuyệt vời nhất. Hình minh họa.

Tuy nhiên, quá nhiều màu trắng trong một không gian hẹp và tiếp xúc màu trắng trong một thời lâu sẽ khiến người ta từ cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo đến trầm cảm và có nhiều suy nghĩ tiêu cực.

Trong cuộc sống, màu sắc mang ý nghĩa rất nhiều đến con người, chúng ta cần biết cân bằng và kết hợp với các màu sắc hài hòa khác để giúp cuộc sống mỗi người trở nên lạc quan và yêu đời hơn.

Phát hiện vết cào bí ẩn trong hang động ở Nam Mỹ, liên quan đến động vật cổ đại đã tuyệt chủng


Vào hàng vạn năm trước, lục địa có một loài sinh vật cổ đại khổng lồ dũng mãnh. Đến ngày nay, tuy loài sinh vật huyền bí này đã tuyệt chủng từ lâu, nhưng những dấu tích của chúng vẫn còn đâu đó trên thế giới. Mới đây, các nhà khoa học đã phát hiện những đường hầm bí ẩn ở Nam Mỹ, đây rất có thể là một đầu mối về sự tồn tại của sinh vật nói trên…

Trong vòng mười mấy năm, các nhà khoa học liên tiếp phát hiện các hang động và đường hầm lớn kì lạ ở Nam Mỹ. Trong các hang này còn lưu lại vô số vết móng vuốt cào vừa dài vừa sâu, cho nên các nhà khoa học cho rằng đây không phải là hang động tự nhiên mà được tạo nên bởi một loài vật cổ đại.


Các nhà khoa học chỉ ra phát hiện này khiến loài người kinh ngạc: “Đối với hầu hết các loài động vật có xương sống cổ đại, bạn chỉ có thể nhìn thấy hóa thạch của chúng, còn việc chúng sinh sống, hoạt động thế nào, theo bầy đàn hay đơn độc thì chúng ta hoàn toàn không biết. Trong sinh vật học cổ đại, có thể có những thông tin thế này là điều hết sức quý giá.”


Các nhà khoa học cho biết thông qua nghiên cứu các đường hầm, họ có thể tiến thêm một bước trong việc tìm hiểu tập quán sinh sống của sinh vật cổ đại cũng như có thêm những thông tin hữu ích về địa điểm phân bố của chúng.


Những hang động có kiểu dáng phong phú đa dạng, có những đường hầm chỉ có một lối đi từ đầu đến cuối, có những đường hầm bên trong có tới 25 nhánh con. Phần lớn chúng đều có nhiều lớp đá trầm tích, nhưng có đến hơn 50 đường hầm mà nhân viên nghiên cứu có thể thăm dò nghiên cứu, và họ phát hiện có 3 loại đường hầm thường thấy theo kích thước bao gồm đường hầm rộng 0,8 mét, 1,2 mét và 2 mét. Các đường hầm có thể sâu tới 60 mét, song do địa hình đã thay đổi qua nhiều năm, nên các nhân viên nghiên cứu không thể xác định được kích thước ban đầu của chúng.


Cho đến nay, các nhà khoa học đã khai quật được hơn 2000 hang động và đường hầm các loại, chúng đều có niên đại từ 8000 đến 10000 năm trước và đều do các sinh vật cổ đại đào lên. Hiện tại, các nhà khoa học vẫn chưa thể xác định chúng là loài sinh vật nào, nhưng sau khi có kết quả phân tích các khoáng vật và chất hữu cơ trong các đường hầm, chắc chắn bức màn bí mật sẽ được vén lên.


Trước mắt, các nhà nghiên cứu thiên về khả năng các đường hầm này do một loài sinh vật cổ kích thước lớn tạo nên; còn một khả năng khác đó là do một loài chuột chũi cỡ lớn đào. Các hang động được tìm thấy không phải ở vùng nhiệt đới Amazon mà ở vùng thảo nguyên rộng lớn. Trên vùng thảo nguyên này từng là nơi sinh sống của loài voi ma-mút và loài cá sấu khổng lồ. Do đó cũng có thể chúng là chủ nhân của những hang động này.


Vào những năm 1920, đã có người phát hiện đường hầm này ở Argentina, nhưng mãi đến khi nhân viên địa chất ở Brazil phát hiện hàng loạt đường hầm giống nhau mới thu hút sự chú ý của các nhà khoa học và cuộc nghiên cứu quy mô lớn đã được tiến hành. Hy vọng với những đầu mối mới này, chúng ta sẽ sớm khám phá ra những vị khách đến trước con người trên địa cầu.


Sau khi trái đất trải qua vô số những biến đổi khí hậu, địa hình, các sinh vật cổ đại cũng đã có sự biến đổi để thích nghi. Xong với môi trường sống hiện tại, chúng ta thật khó lòng hình dung trước đây từng có những động vật khổng lồ như vậy sinh sống trên trái đất.

Quỳnh Chi

Monday, April 10, 2017

Việc nhẹ lương cao: 16.000 USD cho các thanh niên khỏe mạnh nằm im trên giường trong vòng 2 tháng

Liệu có phải là một công việc ngon ăn?

Các nhà khoa học hiện đang tìm kiếm 24 người đàn ông có sức khỏe tốt và phù hợp để tham gia một cuộc thử nghiệm nhằm nghiên cứu ảnh hưởng của vi trọng lực đến cơ thể của họ. Nhóm nghiên cứu đã gần như hoàn thành giai đoạn đầu của nghiên cứu, và hiện đang tìm kiếm ứng viên cho giai đoạn thứ hai của thử nghiệm, dự kiến sẽ bắt đầu vào tháng Chín năm nay.

Nghiên cứu đang được tiến hành tại Viện Y học và Sinh lý học Không gian (Medes) ở Toulouse, Pháp, với sự hợp tác cùng Trung tâm Không gian Quốc gia (CNES). Thử nghiệm yêu cầu các đối tượng được nghiên cứu phải nằm yên trên giường trong 60 ngày (không được ngồi dậy).


Các tình nguyện viên sẽ được trả khoảng 16.200 USD trong vòng 4 năm để tham gia vào một chuỗi các thử nghiệm trong hai tuần trước và sau khi họ dành 2 tháng nằm trên giường. Tổng cộng thử nghiệm sẽ kéo dài khoảng 3 tháng. Yêu cầu đối với ứng viên phải là những người đàn ông khỏe mạnh, tập thể dục thể thao thường xuyên, có độ tuổi từ 20 - 45, với chỉ số BMI (chỉ số cơ thể được các bác sĩ và các chuyên gia sức khỏe sử dụng để xác định tình trạng cơ thể của một người nào đó có bị béo phì, thừa cân hay quá gầy hay không) từ 22 - 27, không hút thuốc và không bị dị ứng.

Họ được yêu cầu nằm im với ít nhất một bên chai chạm vào giường. Họ có thể xoay mình nhưng không bao giờ được ngồi thẳng dậy. Điều này đảm bảo các đối tượng sẽ không bao giờ có thể đi ra khỏi vị trí nằm của họ.

Nghe thì có vẻ đây là một công việc dễ dàng đối với những người thích nằm ngủ, nhưng nằm im trên một chiếc giường trong vòng hai tháng chắc chắn sẽ không phải là chuyện đơn giản. Các tình nguyện viên sẽ phải ăn, ngủ, tắm và thực hiện tất cả các hoạt động cơ thể trên giường. Đương nhiên là họ cũng không thể đi vào nhà vệ sinh. Thay vào đó, họ phải sử dụng bồn cầu ngay tại giường. Và họ sẽ không được đặt chân xuống mặt đất trong vòng 60 ngày.


Những người tham gia tốt nhất nên nằm hơi ngửa đầu về phía sau khoảng 6 độ, điều này nghe có vẻ không thoải mái lắm. Ở vị trí này, cơ thể được mô phỏng các ảnh hưởng của không trọng lực vì nó làm máu chảy ngược về phía trên cơ thể, làm ảnh hưởng đến tuần hoàn, huyết áp, theo một thông cáo báo chí của CNES.

Điều phối viên của nghiên cứu Arnaud Beck nói rằng mục đích của nghiên cứu là xem xét các ảnh hưởng của tình trạng không trọng lực kéo dài đối với cơ thể con người, đó cũng chính là những gì mà các phi hành gia gặp phải khi họ trong không gian.

“Trong những điều kiện cụ thể này, hệ thống tim mạch bị ảnh hưởng, nó không còn khả năng cung cấp đầy đủ các chức năng như trước hoặc sau thử nghiệm nằm trên giường”, Arnaud Beck nói. “Khi họ cố gắng ngồi dậy, vị trí tĩnh tại của họ thay đổi, nó hơi cong hơn về phía sau.”

Những người ở trong không gian khoảng 1 năm sẽ xuất hiện các triệu chứng như mật độ xương giảm và mặt bị sưng húp. Rất nhiều người cảm thấy khó đi lại bởi chân họ đã không tương tác với trọng lực trong một thời gian. Một số phi hành gia cũng nói rằng thị lực của họ bị kém đi.

Các nhà nghiên cứu hi vọng thử nghiệm trên sẽ tìm ra các phương pháp để chống lại những ảnh hưởng này. Trong thử nghiệm, một số ứng viên sẽ được cấp một số loại thuốc mỗi ngày. Một nửa số ứng viên sẽ được uống thuốc có chất chống oxy hóa và chống viêm hàng ngày. Số còn lại không được sử dụng thuốc.

NASA cũng đã tiến hành những thử nghiệm tương tự. Năm 2014, một đối tượng đã được trả 18.000 USD để nằm trên giường trong vòng 3 tháng.

Và nếu bạn cảm thấy mình phù hợp với các yêu cầu trên, bạn hoàn toàn có thể tham gia vào thử nghiệm này tại đây.

Tham khảo Businessinsider

Có thể bạn đã từng uống nước có nguồn gốc từ Kỷ Băng Hà và còn nhiều sự thật đáng kinh ngạc khác về chất lỏng quý giá này

Nước có thể rẻ nhưng nó không miễn phí.
Nước có ở mọi nơi trên Trái Đất, nhưng trữ lượng nước có thể uống được chỉ chưa đầy 0,5%.

Đó mới chỉ là một trong nhiều thực tế gây sốc mà Neil deGrasse Tyson và 5 chuyên gia khác đã nêu lên tại Hội thảo Tưởng nhớ Isaac Asimov năm 2015 tại Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên Hoa Kỳ. Sự kiện này tập trung vào nguồn gốc, mức độ khan hiếm và giá trị của chất lỏng quý giá này. Hưởng ứng Ngày Nước Thế giới (22/3), chúng ta hãy cùng tìm hiểu một số thực tế đáng kinh ngạc về nước và sự sống phụ thuộc vào nó.

0,002 USDcho mỗi gallon (3,8 lít) nước là chi phí trung bình của nước máy ở Hoa Kỳ.


Bạn tự hỏi con số này có ý nghĩa gì? Đó là nước thì rất rẻ nhưng không phải là miễn phí.

Người ta phải trả gấp hàng trăm, thậm chí hàng ngàn lần cho nước uống đóng chai so với nước máy.

Nước tưới được dùng để phục vụ trong nhà hàng sang trọng

Gần như ở mọi nơi trên nước Mỹ, hoàn toàn không có sự khác biệt thực sự giữa thứ nước đóng chai và nước xuất phát từ đường ống. Video ở trên là một chương trình kinh điển của Penn and Teller, ở đó họ dùng vòi tưới nước ở vườn để làm đầy các chai rỗng và phục vụ thứ nước đó ở trong một nhà hàng sang trọng.

Mặc dù không có sự khác nhau nhưng để sản xuất nước đóng chai yêu cầu lượng nước gấp từ 5 đến 11 lần.

Kathryn Sullivan, cựu chủ tịch của NOAA, cơ quan nghiên cứu trữ lượng nước của Trái Đất, đã nói rằng phần lớn nước bị lãng phí do quá trình lọc. Quá trình này có thể làm lãng phí tới 9 lần số nước thực sự có thể đóng chai. Việc tạo ra chai nhựa để chứa nước cũng là một câu hỏi hóc búa đối với các vấn đề về môi trường.

Ngành nông nghiệp của Hoa Kỳ sử dụng khoảng 80% tổng lượng nước sạch.


Nhưng chỉ 10% số người kinh doanh nông nghiệp quan tâm đến việc đất đai của họ thật sự cần bao nhiêu nước là đủ.

Đó mới chỉ là con số trung bình, trong một năm khô hạn, những người nông dân ở California có thể sử dụng đến 90% lượng của bang.


Bạn có thể đã uống nước ngầm có nguồn gốc từ Kỷ Băng Hà gần nhất.


Ở một số nơi, chúng ta bơm lên quá nhiều nước ngầm, vì vậy mà không đủ thời gian cho quá trình bổ sung nước tự nhiên từ mưa, tuyết tan và một số nguồn khác. Chính vì vậy mà ở một số tầng nước ngầm chỉ còn lại nước tan chảy từ băng và nó đã được lưu trữ ở đó khoảng 10.000 năm.

Việc hút nước ngầm là một trong các lý do tạo ra động đất, sụt lún hoặc trồi lên, hố tử thần và nhiều hiện tượng tiêu cực khác.


Các nhà khoa học lưu ý rằng nhiều nơi ở miền bắc California đang có xu hướng trồi lên do nơi đây hút lên quá nhiều nước ngầm. Hút quá nhiều nước ngầm làm cho vỏ Trái Đất nhẹ hơn và dễ bị nhô lên.

85% lượng nước trên Trạm Vũ trụ Quốc tế được tái sử dụng.


Phần lớn lượng nước ở đây được ngưng đọng từ hơi thở, mồ hôi và nước tiểu của các phi hành gia. NASA đã lắp đặt một chiếc máy “tái sử dụng” nước tiểu vào năm 2008 để tránh việc tống ra quỹ đạo Trái Đất khoảng 2.800 lít nước mỗi năm.

Điều này đặc biệt quan trọng trong sứ mệnh chinh phục sao Hỏa của con người. Các nhà khoa học cho rằng chúng ta cần tăng khả năng tái chế nước lên đến 95% mới có thể thực hiện nhiệm vụ này.

Các nhà khoa học dự đoán nước nằm ở độ sâu khoảng 1 km trên sao Hỏa


Mặc dù bề mặt sao Hỏa rất khô nhưng không có nghĩa là nó không thể có nước bên dưới bề mặt. Càng đi sâu xuống dưới, nhiệt độ càng ấm hơn và sao Hỏa cần phải có nước ngầm để làm được điều đó. Vấn đề là chúng ta vẫn chưa có loại máy khoan nào có thể vươn tới độ sâu này.

Trong thực tế, cần từ 168 - 309 lít nước để tạo ra một chai cola 500 ml.


Một nghiên cứu từ năm 2010 đã ước tính lượng nước bị ô nhiễm do quá trình sản xuất cola sẽ gấp từ 20 đến 40 lần một chai 500 ml. Con số này thậm chí chưa tính đến lượng nước dùng để tạo ra đường trong cola.

Vào khoảng năm 2030, có thể sẽ xảy ra cuộc khủng hoảng nước “cực kỳ nghiêm trọng” trên thế giới. Nước rất có thể sẽ là nguyên nhân của các cuộc chiến tranh.


Tham khảo Businessinsider

Các nhà khoa học chính thức xác nhận những vụ bùng nổ sóng vô tuyến nhanh tới từ Vũ trụ

Tưởng chừng như đây là một "sự thực hiển nhiên", nhưng đây là rút kinh nghiệm của 20 năm trước, khi ta đã có một vụ nhầm lẫn nghiêm trọng.

Gần một thập kỷ này, các nhà khoa học đã cố gắng giải mã một trong những bí ẩn lớn nhất của ngành thiên văn học: đó là nguồn gốc của hiện tượng những sóng vô tuyến cực mạnh được biết tới với cái tên bùng nổ sóng vô tuyến nhanh – fast radio burst (FRB).

Mặc dù chúng chỉ tồn tại trong vài giây thôi những những chùm sóng bùng nổ này lại tạo ra một lượng năng lượng khổng lồ, sáng hơn khoảng 1 tỷ lần so với bất cứ thứ gì ta biết trong Dải Ngân hà này, có vẻ những sóng này tới từ một nơi xa xôi nào đó nằm ngoài thiên hà của ta. Cho tới nay, 20 vụ bùng nổ sóng đã được phát hiện nhưng các nhà khoa học vẫn không chắc chắn được rằng chúng tới từ đâu và cái gì đã gây ra nó.

Nhưng giờ đây, họ đã bước một bước gần hơn tới việc vén bức màn bí ẩn ấy, họ đã gần loại bỏ được mọi nguồn có thể gây ra những vụ bùng nổ sóng vô tuyến tới từ Trái Đất, không thể nhầm lẫn được nữa rồi.


Có vẻ như điều này nghe như một sự thực hiển nhiên cần gì phải chứng minh dài dòng, nhưng thực tế lại không phải vậy. Khi mà ta chắc chắn được rằng những vụ bùng nổ sóng kia tới từ vũ trụ, hướng giải quyết cũng như nghiên cứu sẽ khác đi nhiều phần. Đừng quên rằng, hồi năm 1998, các nhà nghiên cứu tưởng rằng họ phát hiện ra một loại tín hiệu radio mới tới từ ngoài vũ trụ, để rồi 17 năm sau ta mới chứng minh được rằng nó tới từ một cái lò vi sóng đặt trong khu vực nghiên cứu.

Lý do tại sao mà giờ ta vẫn chưa tìm thấy nguồn gốc của những sóng FRB mạnh mẽ kia là vì ta thường sử dụng những kính viễn vọng vô tuyến có đĩa đơn, chúng có thể “nghe ngóng” được rất nhiều sự kiện vũ trụ nhưng lại chẳng đủ khả năng để xác định xem chúng tới từ đâu. Để vượt qua chướng ngại vật này và loại bỏ mọi nguồn gây nhiễu khác, các nhà khoa học đã sử dụng kính viễn vọng Molonglo tại lãnh thổ thủ đô của Khối thịnh vượng chung của Úc (Australian Capital Territory - ACT), một khu vực rộng 19.000 mét vuông.


Khu vực này rất rộng đồng nghĩa với việc nó sẽ là nơi lý tưởng để bắt tín hiệu của các sóng vô tuyến bùng nổ kia. Họ nghiên cứu kĩ dữ liệu mà Molonglo đã ghi lại để tìm dấu vết các sóng FRB – một công việc không mấy dễ dàng vì mỗi ngày, lượng dữ liệu mới được cập nhật thêm lên tới 1.000 TB. Họ tìm thông tin với niềm tin rằng NẾU như kính viễn vọng đã phát hiện ra tín hiệu ở đâu đó, CHẮC CHẮN tín hiệu ấy tới từ ngoài vũ trụ.

Công sức của họ cuối cùng cũng đã được đền đáp: họ tìm thấy dữ liệu ghi lại phù hợp với mô tả của những tín hiệu FRB thông thường, bằng chứng này cho thấy sóng vô tuyến bùng nổ nhanh không tới từ Trái Đất.

Đây mới chỉ là bước đầu nghiên cứu, bởi ta vẫn chưa biết gì về nguồn gốc của những chùm sóng mạnh mẽ này. “Lợi dụng sự thiếu hiểu biết” ấy, nhà vật lý học tại Harvard còn “đổ thừa” luôn cho người ngoài hành tinh là nguyên nhân tạo nên những sóng FRB ấy.

Ngoài ra thì, ta có ba ứng cử viên sáng giá nhất cho địa điểm phát ra những cụm sóng kia, đó là chòm sao Puppis và Hydra – ba điểm sáng trong ảnh dưới.


Lúc này đây, kính viễn vọng Molonglo đã được cập nhật thêm chức năng và dữ liệu mới, với mong muốn rằng nó sẽ tìm ra được những thông tin khả quan hơn trong tương lai và nếu may mắn, ta sẽ có thể biết chắc chắn được những FRB kia là thứ hiện tượng vũ trụ kì quái gì.